Cám Ơn Em Vẫn Mỉm Cười

Chương 4: Cám Ơn Em Vẫn Mỉm Cười Chương 4




Đại thần đảm bảo có bảo đảm

Người gởi tin: Antelope (Tiểu Linh Dương xui tận mạng), khu gửi: Homo***ual

Tiêu đề: Ông bị kết hôn!!!!!

Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người

Tự dưng có thêm một ông chồng!

Trời ơi là trời!!!

——————————————————————————-

Người gởi tin: Hana (Hoa Hoa @ Dương Dương đúng là đứa xui xẻo), khu gửi: Homo***ual

Tiêu đề: Re: Ông bị kết hôn!!!!!

Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người

Phụt, tớ phải nói chúc mừng nhỉ? Đợi tớ gói cho cậu cái bao lì xì hai đồng hen =3=

——————————————————————————-

Bỏ năm trăm đồng mua một tài khoản, quần áo rách rưới không nói, login chưa được nửa giờ đã bị thông báo acc này nợ một món tiền kếch xù hơn ba trăm ngàn, nếu không trả tiền thì chỉ có một con đường để đi.

Bán mình trả nợ, làm vợ của kẻ vô lễ bá đạo trước mặt đây.

Tuy rằng câu giai đích thực là một trong những mục đích chơi game của cậu nhưng không có nghĩa vừa online là phải tiếp thu kiểu hôn nhân ép buộc có tính không có tình này... Không đúng, ngay cả tính cũng không có.

Lăng Dương tức giận đến đập đầu vào bàn phím: Tại sao tui lại xui xẻo như vầy.

Linh Đang Nhi: H6ug6uy5g h6t6ugt6gbh

Dạ Lang: Đập hỏng đầu thì không sao, nhưng bàn phím không rẻ đâu đó.

Linh Đang Nhi: Ừ. Lăng Dương tìm tìm trong giao diện xin vào bang, bang hội số 7,, xin gia nhập.

bạn đã có bang hội, trước khi gia nhập bang mới, xin hãy rút khỏi bang hội cũ.

Ha, sao lại quên mất chuyện này chứ.

Linh Đang Nhi: Vào không được.

Lạc Minh Phong: Sao vậy?

Linh Đang Nhi: Acc này có bang hội.

Lạc Minh Phong: Rút đi.

Linh Đang Nhi: Đi... Không được, chờ tui hỏi cái đã.

Linh Đang Nhi: Tui rút bang được không?

Dạ Lang: Cậu dám rút thử coi.

Linh Đang Nhi: T___T

Dạ Lang: Tôi và bà xã không chung một bang hội, người khác sẽ nói ra nói vào.

Ai thèm chú ý anh suốt ngày hả?! Cảm giác cái tôi đừng lớn quá được không!

Linh Đang Nhi: Chủ nghĩa bá quyền!

Dạ Lang: Xin hãy nhanh thích ứng.

Linh Đang Nhi:

Lăng Dương an ủi mình, ít nhất người ta còn nói một chữ “xin”...

Linh Đang Nhi: Rút không được.

Lạc Minh Phong: Tại sao?

Linh Đang Nhi: Lao công không cho.

Lạc Minh Phong: Nó là lao công hay lão công của cậu vậy, nghe lời nó thế?

Linh Đang Nhi: Hiện giờ tui không phải người tự do.

Lạc Minh Phong: Là sao?

Linh Đang Nhi: Acc này thiếu người ta một món tiền lớn, tui đang bị bắt bán mình trả nợ.

Lạc Minh Phong: Nợ ai, tôi trả giúp cậu.

Gì? Trực tiếp hỏi nợ ai chứ không thèm hỏi nợ bao nhiêu à? Nói ra tui sợ hù chết cậu.

Linh Đang Nhi: Thôi quên đi, nợ ai mà không là nợ, dù gì cũng phải gạt tiền, tui thà gạt người ngoài còn hơn.

Lạc Minh Phong: Cậu tạo một acc mới, tôi dẫn cậu vài ngày là mãn cấp.
Linh Đang Nhi: Không cần! Tui ghét nhất thăng cấp!

Lạc Minh Phong: Cậu vui là được rồi, tôi không ép cậu đâu.

Linh Đang Nhi: 囧

Con mắt nào của cậu thấy tui vui hả!!

Lạc Minh Phong: Chuyện nói với cậu lần trước nghĩ thế nào rồi?

Linh Đang Nhi: Lần trước? Lần trước không phải kêu tui tới server mới chơi sao?

Lạc Minh Phong rất là không biết nói gì.

Linh Đang Nhi: À~ chuyện đó hả, tui còn chưa nghĩ xong.

Lạc Minh Phong: Phải không?

Linh Đang Nhi: Hơn nữa, cho dù trái tim tui bằng lòng, thân thể nhất thời chưa chấp nhận được.

Lạc Minh Phong bị câu đó chọc cười.

Lạc Minh Phong: Được, vậy cậu cứ chậm rãi cân nhắc, tôi chờ.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ đứng trong chốc lát, đối phương không có ý định rời đi.

Linh Đang Nhi: Còn việc à?

Lạc Minh Phong: Acc này hình như khá nổi bật.

Linh Đang Nhi: Hả?

Lạc Minh Phong: Trên thế giới có người đang bàn luận về cậu.

Lăng Dương trước giờ không có thói quen xem thế giới, nghe vậy mở kênh thế giới, quả nhiên phát hiện có người bị giơ ra làm bia. Lăng Dương vẫn còn chưa nhạy lắm với tên mới của mình, nhìn nửa ngày mới phát hiện người nọ đang nói mình.

Cố Văn Diệu: Linh Đang Nhi ở bang hội Kiếm Tình, giả nhân yêu lừa tiền lừa card, bây giờ còn nghênh ngang login, đừng tưởng qua một tháng mọi người đã quên chuyện này.

Cố Văn Diệu: Thì ra vô liêm sỉ có thể đạt tới cảnh giới này, ông thật phục mày, người của Kiếm Tình cũng không giải thích được một câu à, bao che lừa đảo như thế không biết nên nói các người khoan hồng độ lượng hay là gà mẹ đây?

Xì Dầu A: Việc này tui có ấn tượng nè, không phải về sau chồng nó trả tiền giùm rồi à? (Cái tên Xì Dầu aka tương du của nv đoán chừng là từ cụm ‘đả tương du’ ý là đi ngang qua)

Người Bị Hại A: ← người bị hại một, bày tỏ tiền thật đã trả.

Người Bị Hại B: ← hai, thực đã trả, còn kèm tiền lời.

Cố Văn Diệu: Trả là thằng chồng, nhưng đứa lừa là con vợ, chẳng lẽ vì đã trả hết số tiền ăn trộm nên có thể không truy cứu tội ăn trộm sao?

Linh Đang Nhi: Í? Họ Cố phân tích hợp tình hợp lý quá~

Lạc Minh Phong: Đúng vậy.

Kiêm Điệp: Xin yên tâm, chuyện Linh Đang Nhi bọn tôi nhất định điều tra rõ ràng, cho mọi người một cái công đạo.

Cố Văn Diệu: Đương sự đến giờ còn chưa lộ diện, cho dù bị oan uổng cũng phải ra chít một tiếng chứ? Hay là chột dạ nên không dám nói lời nào?

Linh Đang Nhi: Chít

Xì Dầu A:

Người Bị Hại A:

Người Bị Hại B:

Dạ Lang: Lúc trước tài khoản của vợ tôi bị trộm, hiện đã tìm về được, hôm nay là người thật, số tiền tên trộm acc lừa bằng tài khoản của vợ tôi, tôi đã trả sạch từ một tháng trước, về sau ai muốn tìm vợ tôi kiếm chuyện thì đừng trách tôi không khách sáo.

Linh Đang Nhi: Xem, lao công của tui khí phách không?

Lạc Minh Phong: Khí phách có thừa nhưng lập trường không đủ.

Linh Đang Nhi: Ý là sao?

Cố Văn Diệu: Trộm acc? Cậu nói trộm acc là trộm acc à? Ai chứng minh được? Công ty game chứng minh được? GM chứng minh được?

Lữ Tiểu Bố: Ông anh, ông nghĩ mình là Cố Chân Giò à? (Chân Giò đọc là zhǒu. Zi, đồng âm với zhōu. Zǐ, là phiên âm của Chu Tử, Phương Chu Tử là một học giả tác giả khoa học, từng làm việc học tập ở Mỹ, chuyên phê bình ngành giáo dục, khoa học, tin tức, Cơ Đốc, trung y v. V... Nói chung là bác này cái gì cũng phê đc = =)

Dạ Lang: Tôi có thể đảm bảo em ấy không phải nhân yêu, càng không phải kẻ lừa đảo.

Cố Văn Diệu: Cậu là chồng nó, cậu có lập trường gì đảm bảo? Cậu thay kẻ lừa đảo trả tiền, tôi kính cậu là một nam tử hán, không phải không tin cậu mà là sợ cậu cũng bị nó lừa chẳng biết gì, nói hai câu ngọt ngào cậu đã tin, ngoảnh đầu lại hung ác lừa cậu thêm lần nữa.

Dạ Lang: Tôi tin em ấy.

Mạc Thương Tâm: Tuy em không hiểu rõ ẩn tình trong này, nhưng em tin bác Lang không phải thứ người nói chuyện vô trách nhiệm, em cũng có thể giúp Linh Đang Nhi đảm bảo.

Cố Văn Diệu: Các người đều cùng một bang hội, đương nhiên phải che chở cho người trong bang mình.

Kiêm Điệp: Vậy không bằng anh cho bọn tôi cái phương án giải quyết hợp lý đi? Phải làm thế nào anh mới tin? Dĩ nhiên bọn tôi sẽ không đuổi Linh Đang Nhi khỏi bang, bị trộm acc không phải lỗi em ấy.

Manh Đản Đản: Thằng đó chỉ đến phá bĩnh thôi, chị Điệp đừng để ý nó.

Hạ Đại Gia: Này cũng không được, kia cũng không được, mày rốt cuộc muốn thế nào? Bắt nạt người khác có phải không? Bọn tao cứ nói trộm acc đấy, mày tính sao? Nghe thì nghe, không nghe thì biến.

Lạc Minh Phong: Tôi có thể đảm bảo.